Tại sao bạn nên tha thứ cho người khác
Giận hờn oán trách là việc dễ dàng, nhưng tha thứ cho ai đó mới là việc khó. Nếu bạn làm được như vậy thì bạn là một kẻ mạnh và cuộc sống của bạn sẽ trở nên tươi đẹp.
Khi bạn đọc bài này tôi nghĩ rằng ở bên trong bạn đang có những điều giận dữ, oán trách một ai đó. Tôi cũng đã từng nhiều lần như vậy và tôi thấy thật nặng nề và đau khổ. Nhưng tôi đã phát hiện ra phương pháp để giải thoát khỏi tình cảnh ấy. Đó là tha thứ.
Bài học về lòng tha thứ
Thầy giáo yêu cầu mỗi chúng tôi mang một túi nilông sạch và một bao tải khoai tây đến lớp. Sau đó, thầy bảo cứ hễ chúng tôi không tha thứ lỗi lầm cho một người nào đó thì hãy chọn ra một củ khoai tây viết tên người đó và ngày tháng lên rồi bỏ nó vào túi nilông. Sau vài ngày, có nhiều túi trở nên vô cùng nặng.
Bạn không cần phải tha thứ cho người khác vì những lợi ích của họ.Mà bạn tha thứ là vì chính bản thân bạn
Sau đó, thầy lại yêu cầu chúng tôi phải luôn mang cái túi theo bên mình dù đi bất cứ đâu, tối ngủ phải để túi bên cạnh, làm việc thì đặt trên bàn. Sự phiền phức khi phải mang vác cái túi khiến chúng tôi cảm nhận rõ ràng gánh nặng tinh thần mà mình đang chịu đựng. Không những thế, chúng tôi còn phải luôn để tâm đến nó, nhớ đến nó và nhiều khi đặt nó ở những chỗ chẳng tế nhị chút nào.
Qua thời gian, khoai tây bắt đầu phân huỷ thành một thứ chất lỏng nhầy nhụa. Đây thật là một ẩn dụ sinh động về cái giá mà chúng ta phải trả cho việc khư khư ôm lấy giận hờn trong lòng. Trong thâm tâm chúng ta thường cho rằng tha thứ là một món quà đối với người được tha thứ, nhưng bạn thấy đấy, đây rõ ràng là món quà cho chính chúng ta.
Và đây mới là mấu chốt của vấn đề. Khi tha thứ cho người khác, không có nghĩa bạn phải đồng ý với những gì họ làm. Bạn chỉ muốn cuộc sống của bạn được thoải mái hơn, tươi đẹp hơn. Bạn không cần phải tha thứ cho người khác vì những lợi ích của họ. Bạn tha thứ vì chính bản thân của bạn.
Những kẻ yếu không bao giờ biết tha thứ. Tha thứ là bản chất của kẻ mạnh.
Hình như chưa bao giờ tôi thấy mình yêu thương cuộc đời như lúc này. Không phải vì tôi vừa gặp may hay vừa nhận được sự yêu thương từ mọi người mà trái lại tôi đang bị xúc phạm. Vậy mà thấy yêu đời mới lạ.
Cảm ơn cuộc đời khi tôi thấy mình may mắn vì tôi đã không xấu như họ.
Cảm ơn cuộc đời khi tôi thấy mình có đủ bình tĩnh để không phải tuôn ra những lời lẽ xúc phạm tương tự để trả thù vì tôi sinh ra là không phải để nói những lời lẽ như vậy. Có một câu nói mà tôi rất tâm đắc vào lúc này: "Khi bạn ném bùn vào người khác, có thể trúng hay không trúng nhưng tay bạn thì đã vấy bùn''. Và tôi biết chính họ sẽ phải trả giá cho những điều đó.
Rất cảm ơn đời khi tôi có đủ bản lĩnh để nghe và bỏ qua những lời lẽ đó bởi nó không đáng làm cho tôi phải phiền lòng.
Và cũng cảm ơn cuộc đời khi tôi có đủ lòng vị tha để tha thứ cho họ bởi tôi biết rằng tha thứ làm cho con người ta thay đổi và nâng chất bản thân mình lên. Và tôi đã cố gắng.
Cuộc đời vốn ngắn ngủi và hạnh phúc cũng rất giản dị.
Luôn lắng nghe và chiêm nghiệm bản thân mình để biết đâu là đúng, đâu là sai.
Luôn yêu thương và chia sẻ với mọi người. Hạnh phúc là cho đi chứ không phải nắm giữ thật chặt. Hãy biết chấp nhận mà không đòi hỏi quá nhiều ở cuộc đời. Cuộc đời có vay, có trả và hãy đi lên bằng chính đôi chân của mình.
Sống tốt và tự điều chỉnh hành vi của mình trong mối quan hệ để thấu hiểu sâu sắc cái triết lý nhân sinh đầy tính nhân bản: ''Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau''.